Vì thế Diệc Thanh Thanh mở miệng ngăn cản Ngô Thúy Hoa thuận thế chạy theo Triệu Nhị Lâm.
“Thím đừng vội rời đi chứ, một rìu trên cửa này dùng lực không nhỏ đúng không, trời đã tối đen, thím đã làm tốn thời gian của tôi, còn ảnh hưởng tới tâm trạng của tôi, lại tạo thành phá hỏng tài sản của tôi, chuyện này tính thế nào đây?”
Ngô Thúy Hoa trăm triệu không nghĩ tới, rõ ràng là tới tìm cô tính sổ, cuối cùng cô lại tính lên đầu mình:
“Cô hại cháu trai của tôi, tôi chém cửa của cô một nhát thì làm sao?”
“Mong thím Ngô ăn nói cẩn thận, thím mở miệng ngậm miệng đều là tôi hại cháu nội của thím, đây là ác ý phỉ báng chửi bới tôi, tôi đã giảng đạo lý không muốn lặp lại lần nữa. Nếu thím kiên trì như vậy, vậy tôi không thể không tìm kiếm pháp luật trợ giúp, tội phỉ báng này cao nhất sẽ bị phán 3 năm! Còn có tội cầm dao hành hung, vào nhà cướp bóc không thành, hôm nay không nói rõ ràng tôi sẽ đến huyện thành tố cáo.” Diệc Thanh Thanh không chiều bà ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây