“Thông minh của con bé đều đặt vào đọc sách, nếu không phải cũng ở nơi đó, sao lại nói nơi đó y như nhà mình? Nghỉ hè đã mua nhà, bây giờ mới nói, trong chuyện này không có quỷ tôi còn lâu mới tin! Con bé là tôi sinh ra, tôi còn không hiểu con bé sao?” Triệu Hương Lan nghĩ thôi là đau lòng.
Diệc Kiến Thiết nghĩ một lát thấy cũng đúng, lập tức không ngủ được, vèo một cái ngồi dậy:
“Tôi đã bảo tên nhóc Vân Cô Viễn này còn cần khảo sát mà! Lúc trước trong thư thề son sắt ‘phát sinh từ tình cảm, ngừng lại trước lễ pháp’, hiện giờ lại gạt Thanh Thanh sống cùng cậu ta! Xem lần này tôi tới có đánh cậu ta một trận không!”
Triệu Hương Lan thấy thế, vội vàng trấn an:
“Ai da, lão Diệc, ông nghĩ nhiều quá đó, nếu thực sự tới bước ấy, con gái ông bảo chúng ta đến Đế Đô ăn tết, không phải là bắt tại trận sao? Không thấy trong thư nói là ‘căn nhà to’ à? Chúng ta đều có thể ở được, vậy thì chắc chắn nhiều phòng, tôi đoán hai đứa không ở chung một phòng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây