“Đi cùng đi.” Vân Cô Viễn chân thật đáng tin nói.
Diệc Thanh Thanh lập tức ngoan ngoãn, nắm lấy cánh tay anh, giống như người vừa mặc sườn xám nhấc chân chạy không phải là cô.
Nhìn cô giống y như chim cút nhỏ, Vân Cô Viễn cảm thấy vô cùng đáng yêu, tốt bụng an ủi cô:
“Anh đã đồng ý với bác gái, phải ‘phát sinh từ tình cảm, ngừng lại trước lễ pháp’, yên tâm đi!”
Mặt Diệc Thanh Thanh đỏ như máu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây