Dùng quần áo này cho người nhà tuyên truyền cửa hàng của bọn họ, sau này đối với bên ngoài cô cũng có nguồn tiền, có thể quang minh chính đại lấy ra hiếu kính cha mẹ.
Nói rất có đạo lý, vậy mà Lý Mộng Tuyết không biết phản bác thế nào:
“Được rồi, các cô vui là được, nhưng mà nếu trước tết chính sách thả lỏng, quần áo không đủ bán mà nói, các cô phải giúp đỡ, mỗi người lấy một chiếc, lại mang một chiếc về nhà là được, chúng ta còn phải dựa vào đống quần áo này mở rộng độ nổi tiếng ở Đế Đô! Nhìn dáng vẻ của các cô là tôi biết, đến lúc đó nếu thực sự bán, còn chưa tuyển được thợ may có khả năng chúng ta đã hết hàng.”
“Vậy được rồi.” Diệc Thanh Thanh cố nén cười, cố mà đồng ý.
Dáng vẻ nhọc lòng của đồng chí Đại Kim Hoa không tim không phổi vẫn rất đáng yêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây