“Biết em thích như vậy mà.” Vân Cô Viễn hiếm khi không tôn trọng ý nguyện của cô muốn truy hỏi xem là chuyện gì sẽ dọa anh sợ hãi, còn chưa nói ra miệng, đề tài đã chuyển tới ăn uống, nên anh không nói tiếp được.
Cũng may từ đó về sau chuyện anh lo lắng không xảy ra, hai bọn họ lại khôi phục trạng thái lúc trước, hai người cùng nhau ăn cơm, cùng nhau học tập, cùng nhau làm việc, người nào cũng không nhắc lại chuyện buổi sáng, giống như xúc động nhất thời kia chỉ là ảo giác.
Cô không như lời cô nói ham thích đùa giỡn mình còn đốt lửa khắp nơi, anh cũng không dám lại ôm cô, không phải sợ cô không thích, mà sợ mình không nhịn được.
Diệc Thanh Thanh từ bỏ sao?
Đương nhiên không có, giống như với ngày tỏ tình, cô chỉ thích chọn ngày lành tháng tốt cho động tác nhỏ của mình mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây