“Vui sướng thì vui sướng, nhưng mà cơ hội như ngày hôm qua sau này sẽ không còn, quá đáng tiếc.” Vân Cô Viễn lắc đầu, dáng vẻ vô cùng tiếc hận: “Không phải là em cũng thích giống như ngày hôm qua sao?”
Diệc Thanh Thanh: “…”
“Em không có, anh đừng nói linh tinh!” Diệc Thanh Thanh mạnh miệng nói: “Ai da, bụng có chút đói, em đi nấu cơm sáng!”
Nói xong thì muốn rời đi.
Lần này Vân Cô Viễn không tri kỷ thả cô đi như vậy, ngày hôm qua anh suy nghĩ tới nửa đêm, cuối cùng đưa ra một kết luận, Thanh Thanh cũng không bài xích anh tới gần, trái lại còn thích, trước đó anh hơi cẩn thận quá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây