“Bảy người.” Vân Cô Viễn nói.
“Vậy khi tới tết Trung Nguyên em đốt nguyên bảo cho bọn họ đi.” Diệc Thanh Thanh thay đổi chủ ý, đúng là người đáng thương: “Hồn phách của bọn họ có tổn thương hay không? Có cần thắp nhang chữa trị hay không?”
Loại âm hồn không biết nơi chôn cất, cũng không có tế điện riêng này, chỉ có thể đốt vào tết Trung Nguyên, miễn là giới hạn đủ người nhận là được.
“Hồn phách vẫn hoàn chỉnh.” Vân Cô Viễn nói.
Diệc Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, hoàn chỉnh thì tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây