Hơn nữa gia đình có thể dưỡng ra cô gái tốt như em, nhất định cũng rất tốt, anh không khẩn trương chút nào.”
“Tuy là nói như vậy…” Diệc Thanh Thanh chỉ sách trong tay anh: “Có lẽ đổi phương hướng của sách, có thể đọc dễ dàng hơn một chút?”
Cảm ơn ngôn ngữ nghệ thuật học được từ bạn cùng phòng đáng yêu Chu Hồng!
Vân Cô Viễn tập trung nhìn vào, tai lập tức đỏ bừng lên, im lặng khép sách vào: “Sách này không hay lắm, vẫn nên tâm sự với em thì hơn! Em lại kể cho anh nghe một chút về người nhà em đi.”
Diệc Thanh Thanh cố gắng lắm mới không cười ra, làm bộ không thấy đồng chí Vân mất mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây