“A Viễn, không cần mượn, lát nữa anh muốn đọc cuốn nào, trực tiếp chỉ cho em xem là được.” Diệc Thanh Thanh nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Em có biện pháp trực tiếp phục chế, anh xem anh muốn đọc sách gì, em có thể sao chép ra một quyển. Đến lúc đó đặt trong phòng sách, cũng không cần sốt ruột trả, có thể chậm rãi đọc!”
Bùa phục chế của cô còn có rất nhiều lần sử dụng nữa!
Vân Cô Viễn cảm thấy mình lại được thơm lây, nhưng càng vui sướng cô chuyện gì cũng nghĩ tới mình:
“Được, anh mượn mấy quyển là được, phòng sách của em lần trước anh đã nhìn lướt qua, có rất nhiều quyển sách anh cảm thấy có hứng thú.”
“Ừm ừm!” Lúc trước Diệc Thanh Thanh vốn phục chế phần lớn sách y, không chỉ điều chế thuốc, mấy ngành khác cũng có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây