Trước đây chỉ có thể hưởng thụ một mình, tuy vui sướng nhưng vẫn kém có người chia sẻ.
Cô líu ríu với Vân Cô Viễn nói về thiết kế của mình trong khu vực hóng gió này, còn có gian nan khi trồng cây tử đằng, lại sắp xếp Vân Cô Viễn tới chỗ ghế bập bênh ngồi, mình thì đứng bên cạnh dùng quạt hương bồ quạt cho anh, để anh hưởng thụ một lát.
“Có phải rất an nhàn hay không? Trước khi nghỉ, ở trường học em không có nhiều cơ hội tiến vào lắm, nhưng mỗi lần tiến vào, em vừa nằm là không muốn dậy, lại lấy ít trái cây, đồ ăn hoặc là nước trà, lại châm ít nhang, không còn chuyện gì càng thoải mái hơn! Đợi lát nữa em cắt dưa hấu thành hai nửa, lấy hai cái thìa gỗ xúc ăn, ăn ở chỗ này, thế nào? Hôm nay không cần tránh người, nằm yên ở đây là được!”
Diệc Thanh Thanh càng nói càng vui sướng, còn vì hai người đều có thể nằm, tiêu 1 điểm đánh dấu đổi gia cụ lắp ráp, làm ghế bập bênh giống như vậy đặt bên cạnh.
Kỳ nghỉ hè này cô chắc chắn phải ở bên hẻm La Cổ này thật lâu, cơ hội tiến vào không gian cũng nhiều, vốn dĩ tính toán nhân cơ hội này sắp xếp lại bên trong không gian.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây