“Thanh Thanh, sao môn cuối cùng cô làm chậm như vậy, có phải có đề nào đó có bẫy, rất khó hay không? Xong rồi, tôi không nhìn ra được, còn cảm thấy rất đơn giản, có phải xong rồi không?” Tống Hòa Mỹ lo lắng hỏi cô.
“Hả? Không có bẫy mà, thực sự rất đơn giản.” Diệc Thanh Thanh không hiểu gì nói.
Tống Hòa Mỹ ngây người: “Vậy sao cô làm chậm như vậy? Làm tôi sợ muốn chết!”
“Tôi hẹn với bạn thi xong ra ngoài chơi, ra ngoài trước cũng phải đợi, cho nên làm chậm lại.” Diệc Thanh Thanh giải thích.
Ánh mắt Tống Hòa Mỹ u oán, lần đầu tiên cảm thấy Diệc Thanh Thanh đáng ghét như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây