Diệc Thanh Thanh chỉ có thể gật đầu:
“Để anh uổng công chờ đợi tiếp, em cũng luyến tiếc mà, nhỡ đâu anh đợi lâu không thích em thì sao? Vậy thì em tổn thất mất một đối tượng tốt, chẳng phải rất đáng tiếc ư?”
Ý cười của Vân Cô Viễn không che giấu được: “Cho dù đợi bao lâu, chỉ cần em quay người lại, anh đều ở đó.”
“Khụ khụ, chúng ta tiếp tục đọc, tiếp tục đọc đi!” Diệc Thanh Thanh đỏ mặt nói.
“Con còn không biết xấu hổ nói người ta thích con từ 3 năm trước, nếu con nhớ kỹ mẹ dặn dò không đồng ý, thành thật từ chối người ta, người ta còn có thể đợi con lâu như vậy, bây giờ mới ở bên cạnh con? Với diện mạo của Tiểu Vân, e rằng con đã sớm nổi lên tâm tư đúng không, đợi đến thi đậu đại học xong, thì gấp không đợi nổi ở bên nhau đúng không!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây