“A Viễn, khi đi ra ngoài chúng ta đi đường nhỏ đi, em muốn đến ao nhỏ ở Minh Hạc Viên nhìn xem.” Vẻ mặt Diệc Thanh Thanh như thường, nhưng tay nắm dây quai túi xách thì nắm chặt lấy.
“Được.” Vân Cô Viễn không hỏi vì sao.
Một tháng qua mỗi chủ nhật cô đều đi đi dạo một số nơi, có đôi khi là trạm phế phẩm, có đôi khi là Minh Hạc Viên, Vân Cô Viễn đã thấy nhiều nên quen.
Hai người rẽ vào con đường nhỏ đi tới Minh Hạc Viên.
Thời gian vẫn còn sớm, trên đường tương đối hẻo lánh, xung quanh không có người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây