Tiểu Tuệ nhìn người lớn cười ha ha, nghi ngờ nắm áo hoa nhỏ trên người, cũng cười khanh khách.
Trở về nhà, cả nhà mới đi tới cửa hành lang thì ngửi thấy mùi thơm.
“Ùng ục…”
Lần này không phải Tiểu Tuệ gọi cô, là bụng Diệc Thanh Thanh sôi lên.
Ở nông thôn ăn ngon nhiều, lương khô và bánh bột ngô trên xe lửa hơi khó nuốt, nghĩ tới sắp về nhà nên buổi sáng dứt khoát không ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây