Mùi thơm trong nồi sắp câu linh hồn nhỏ bé của Diệc Thanh Thanh đi, đây là canh rắn cô nhớ suốt mùa đông, ngượng ngùng bị đồ ăn ngon dụ hoặc tan thành mây khói.
Sau khi uống một ngụm canh nóng hổi vào miệng, cả người cô đều thăng hoa.
Vân Cô Viễn nhìn cô nheo mắt lại giống y như con mèo nhỏ thỏa mãn, thì biết hương vị chắc chắn không tệ:
“Lên giường đất ngồi đi, để anh múc canh cho.”
“Ừm ừm!” Diệc Thanh Thanh ngoan ngoãn gật đầu, lề mề trèo lên giường đất, ngồi trước bàn nhỏ đợi canh tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây