“Người anh em, có phải mấy ngày này anh ở cùng tôi không? Nhân lúc trời còn chưa tối, mang chăn đệm tới đi!” Trần Chí Hòa đột nhiên gọi.
“Được rồi, tôi tới ngay đây.” Trịnh Hiểu Long hít sâu một hơi, lau khô nước mắt.
Nếu cô ấy không thích mình, vậy buông tay đi, chính anh ta cũng từng bị người mình không thích dây dưa bất đắc dĩ và đau khổ.
Tuy trong lòng anh ta không nỡ, nhưng không muốn biến mình trở thành loại người mình ghét nhất.
Tối hôm nay Trần Như Như ngủ ở phòng Trịnh Hiểu Long, Trịnh Hiểu Long dọn đến chỗ Trần Chí Hòa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây