Diệc Thnh Thanh đặt hành lý xuống giúp cô ấy, kéo cô ấy ngồi xuống bắt đầu bát quái:
“Xem mắt có thuận lợi không?”
Vương Linh Linh nghe thấy thế thở dài một hơi:
“Vừa nghe nói là phải xuống nông thôn với tôi, cả đám đều như thấy mãnh thú hồng thủy, tôi đã từ bỏ. Nhưng mà sau đó cha tôi lại tìm bạn bè khắp nơi, giới thiệu một người cho tôi, cô tuyệt đối không đoán được là ai đâu?”
“Ai thế?” Vương Linh Linh có thể hỏi như vậy, vậy chắc chắn là người cô quen.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây