“Con gái của chúng ta trưởng thành rồi, tinh thần không sợ khổ này rất đáng được khen ngợi, khi còn trẻ rèn luyện thêm mấy năm là chuyện tốt, qua mấy năm nữa trở về làm việc của mẹ là được. Nếu con gặp phải chuyện gì thì nhớ rõ còn có cha mẹ, đừng cố chịu đựng một mình.” Hiếm khi Diệc Kiến Thiết nói nhiều lời như vậy.
“Cha, con biết rồi ạ.”
Diệc Thanh Thanh đồng ý rất dứt khoát, lại thêm mấy năm trở về sẽ không có nhiều hạn chế như vậy.
Con gái quyết định trở về nông thôn, cha mẹ có thể làm cũng chỉ là ủng hộ.
Triệu Hương Lan nói xong thì về phòng lấy tráp tiền ra, tính toán một lát chuẩn bị ít tiền giấy cho con gái, thiếu thì hai ngày này đi tìm người đổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây