“Con quen dậy lúc này rồi ạ.” Diệc Thanh Thanh nói: “Mẹ, ban ngày con ở nhà không có chuyện gì làm, hai ngày này nhân dịp nhà máy còn chưa được nghỉ, trong nhà muốn mua thứ gì cứ để con đi làm cho, tránh cho đến lúc đó nhiều người khó đoạt.”
Triệu Hương Lan nghĩ một lát thấy cũng đúng, con gái bà ấy đều xuống nông thôn một mình nửa năm, trở về còn mập hơn cao hơn, khiến người ta bớt lo hơn con trai bà ấy.
Bà ấy vội vàng lau tay về phòng lấy tiền lấy phiếu.
“Năm nay con gửi đồ về, còn có lần này mang về ít thịt ăn tết cũng đủ ăn, phương diện thịt thì không cần mua…”
Triệu Hương Lan cẩn thận dặn dò cô những thứ cần mua, mấy món đồ này thứ nào mua được thì mua, không mua được thì thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây