Diệc Chí Cương ăn một miếng đôi mắt tỏa sáng: “Em gái, tay nghề của em còn cao hơn đầu bếp già ở Tiệm Cơm Quốc Doanh!”
“Đồ ăn ở Tiệm Cơm Quốc Doanh là vì tay nghề tốt sao? Đơn thuần là vì nguyên liệu nấu ăn tốt! Có thịt sao có thể không ăn được?” Triệu Hương Lan cảm thấy con gái bà ấy giỏi hơn đầu bếp ở Tiệm Cơm Quốc Doanh: “Đáng tiếc Tiệm Cơm Quốc Doanh không thiếu người, nếu không con dựa vào tay nghề này chắc chắn có thể đi vào!”
“Cương tử, lấy bầu rượu tới cho cha.” Rượu của Diệc Kiến Thiết như bảo bối, chỉ khi có đồ ăn ngon nhất mới lấy ra uống một ly, đây là đại biểu ông ấy tán thành thịt vịt này.
Một bữa cơm ăn xong, Diệc Thanh Thanh hoàn toàn tìm được cảm giác ở nhà.
“Buổi chiều cha mẹ còn phải đến nhà máy làm việc, con ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi. Con cầm lấy chìa khóa tủ phòng mẹ, bên trong có điểm tâm và hạt, muốn ăn gì thì tự mình lấy.” Triệu Hương Lan nhét chìa khóa vào tay cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây