“Không sao, em ăn no là được!” Trịnh Hiểu Long không ngại nói.
Tuy lúc trước anh ta rất vui Mộng Tuyết có thể cho anh ta bánh bao rau dại, nhưng vì cô ấy không thích ăn, không ăn nổi, sau khi giữa trưa trở về còn làm ít đồ ăn lấp đầy bụng.
Nhà cô ấy như thế, có thể sống tốt như vậy hoàn toàn là vì cô ấy cực khổ ở chợ đen mới kiếm được, sao mình có thể chiếm tiện nghi của cô ấy?
Có đôi khi anh ta thật sự bội phục sự dũng cảm của cô ấy, có thể dũng cảm đấu tranh trong gia đình không hạnh phúc, mình thì không làm được.
Chiều hôm buông xuống, bốn phía sân phơi có đống lửa hiện lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây