Đồ ăn vào nồi, mùi thơm dần tản ra, rõ ràng chỉ là cơm nhà rất bình thường cũng không có nhiều thịt lắm, nhưng ngửi mùi thơm thôi là biết rất thơm.
“Bây giờ tôi đã tin tay nghề của đồng chí Diệc Thanh Thanh mà mọi người nói rồi!” Tạ Thế Diễn nuốt nước bọt.
Đám thanh niên trí thức cũ chưa từng hưởng tay nghề của Diệc Thanh Thanh đều gật đầu.
Thang Lan và Chu Diễm Hồng đều không nhịn được tiến đến bên cạnh bệ bếp: “Không ngại chúng tôi nhìn xem cô nấu đúng không?”
Diệc Thanh Thanh gật đầu nói giỡn: “Để ý thì hai người không nhìn sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây