Sau khi nói xong thì cô chạy mất, trong núi rừng tràn ngập cây cối, con đường gập ghềnh dường như không chút ảnh hưởng đối với cô, âm thanh còn quanh quẩn ở đây nhưng bóng người đã biến mất.
Vân Cô Viễn: …
Đột nhiên lại cảm thấy không vui vẻ!
Lý Mộng Tuyết: Lại ăn cơm chó! Ha ha!
…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây