“Tôi đồng ý! Phân đội nhỏ đầm lau sậy, từ nay tôi là một thành viên trong đó!” Diệc Thanh Thanh nghiêm túc nói: “Dùng bữa, dùng bữa!”
“Đồng chí Vân thì sao?” Lý Mộng Tuyết hỏi với hàm ý sâu xa.
Vân Cô Viễn gắp một miếng thịt ngon nhất chỗ bụng cá cho Diệc Thanh Thanh: “Tôi không có ý kiến.”
“Ha ha…” Lý Mộng Tuyết cười.
Diệc Thanh Thanh không phải kẻ ngốc, nghe Lý Mộng Tuyết cười kỳ lạ như vậy cô cũng cảm nhận được, có phải Vân Cô Viễn đối xử với cô có chút khác biệt hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây