Thẩm Lâm đạp xe đạp đi tới bên này, Thẩm Nguyệt ngồi ở ghế sau xe anh ta.
“Có thể đi rồi.
Thẩm Lâm thở hổn hển, đưa túi trong tay cho Chu Cảnh Diên: “Anh Diên, đây là đồ mẹ em làm, anh mang đi đi.
Chu Cảnh Diên nhìn về phía Thẩm Lâm, giơ tay nhận lấy đồ anh ta đưa.
“Anh Cảnh Diên, thuận buồm xuôi gió.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây