Lạnh lùng kiêu ngạo hừ một tiếng, Trần Ni cố ý học tư thế đi thường ngày của Lục Thanh Nghiên, lắc lư rời đi.
Hai tay của Lục Thanh Nghiên nổi đầy da gà.
Trần Ni học chẳng ra sao, giống y như cóc ghẻ khiêu vũ, có chút buồn cười.
“Mẹ, ăn cơm thôi.
Trần Ni đi tới trước mặt Ngưu Lan Hoa, lấy bát to trong giỏ tre ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây