Bà cụ Cao cười khẩy nói: “Ai bảo mày tìm đứa về ở rể làm gì, chính mình còn chẳng có bản lĩnh nuôi thân thì đừng tìm người ở rể. Con gái mình ở cữ còn phải do mình tự chăm sóc. Cho dù đứa nhỏ sinh ra cùng là họ Triệu với chúng mày, nhưng cũng đâu phải con cháu nhà họ Triệu.”
Cao Tú Hồng bị mẹ mình mắng đến nỗi không nói thành câu.
Chị dâu cả từ phòng bếp đi ra, nhìn dáng vẻ mẹ chồng mình đang mắng cô em chồng, trong lòng tràn ngập ảo tưởng. Nếu cái này là để mắng cô ba thì tốt biết bao.
“Còn ngây người ở đó làm cái gì, không bưng tới cho mẹ con Tú Lan đi. Trời thì nóng bức, mày có ý đồ gì phải không?”
Giọng nói the thé của bà cụ Cao truyền đến, chị dâu cả lập tức giật mình một cái, bưng hai chén nước đường đỏ như hiến vật quý cho cô ba và cháu gái nhà mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây