“Xin ký chủ chú ý, nhiệm vụ may mặc dùng vật liệu không chỉ giới hạn bởi vải mới, vải cũ cũng có thể làm được.”
Tô Thanh Hòa bĩu môi: “Vải gì chứ, trong phòng này, quần áo đều có chỗ vá, còn có thể tìm được vải thừa nào chứ?”
Cô buồn bực mếu máo, sau đó ra khỏi hệ thống, chuẩn bị ngủ. Hệ số độ khó nhiệm vụ cao, chứ không phải cô không muốn làm đâu. Nấu ăn tốt xấu gì cũng còn có lương thực phụ nấu cháo. Nhưng vải này cũng không phải đồ thiết yếu.
Tô Thanh Hòa kéo khăn trải giường đắp lên người rồi nhắm mắt lại ngủ.
Vài giây trôi qua, cô mở mắt ra, ngồi dậy vê cái khăn trải giường của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây