Bà ấy đi đến đâu là nhất định sẽ gây chuyện. Có nhiễu sự cũng phải được như ý muốn.
Khuôn mặt của Quách Trường Thắng tối sầm: “Đồng chí Cao Tú Lan, có việc gì thì thím cứ nói đi, đừng làm ầm lên như thế. Để người khác nghe được thì ra cái gì?”
Cao Tú Lan duỗi tay quệt nước mũi: “Tôi đây là không còn sống được bao lâu nữa. Chính là nghĩ thừa dịp còn có chút sức lực thì đi giúp mọi người làm chút gì đó, sau này cũng không để cho Đại Căn nhà tôi thất vọng. Không làm mất thanh danh liệt sĩ của ông ấy.”
Quách Trường Thắng bất đắc dĩ, đỡ trán thỏa hiệp: “Được rồi, cho thím đi nhà ăn tập thể.”
Cao Tú Lan lập tức hài lòng, giơ tay quệt nước mắt: “Còn có con gái tôi nữa, chúng tôi cùng đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây