Tô Thanh Hòa nhỏ giọng nói: “Đồng chí Trường An, anh bị em đánh ngã sẽ không cảm thấy khó chịu chứ?”
Ban nãy không hề giữ sức, thật sự quăng mạnh. Đàn ông đều sĩ diện.
Cố Trường An cười: “Cũng không đau, không có gì khó chịu. Thanh Miêu Nhi, em thật sự rất lợi hại. Cuối cùng anh cũng yên tâm rồi, không ai có thể bắt nạt em. Đợi sau đó anh sẽ dạy em bắn súng. Em thông minh như vậy chắc chắn sẽ vừa học đã biết.”
Nhìn Cố Trường An thật sự không hề để ý đến mặt mũi, Tô Thanh Hòa không nhịn được sờ lên mặt anh.
Trường An của cô thật sự là một trang giấy trắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây