Sau khi trong nhà sắp xếp ổn thỏa, Tô Thanh Hòa còn phải đến bệnh viện báo danh. Bây giờ cô cũng đã là bác sĩ ở bệnh viện quân khu Bắc Kinh rồi. Bệnh viện cũng cách quân khu không xa, đi bộ cũng chỉ mất nửa tiếng. Khi Tô Thanh Hòa đi báo danh, Cố Trường An sống chết cũng đòi đi theo, chỉ lo lắng hai người kia không đáng tin.
Vẻ mặt của Diêu Lượng và Tôn Hiểu Phương xấu hổ không thôi. Hôm qua họ đã bị lãnh đạo phê bình một trận, sau khi quay về thì lần này cục sẽ phái người khác đến chăm sóc bác sĩ Tô, đến lúc đó hai người cũng không thể đi theo bác sĩ Tô như bây giờ nữa.
Khi đến bệnh viện, chủ nhiệm Khương nhiệt tình tiếp đãi Tô Thanh Hòa.
Tô Thanh Hòa có thể đến bệnh viện quân khu Bắc Kinh, ông ta là người vui mừng nhất. Ai cũng hy vọng bác sĩ ở khoa mình có y thuật tốt nhất, mà y thuật của Tô Thanh Hòa thì không còn lời nào để nói. Ngay cả bệnh cũ của đồng chí Chu Hoa cũng có thể chữa lành, trước mắt thì trong bệnh viện quân khu không ai có thể làm được.
“Sắp xếp nơi ở cho cháu là đã cân nhắc đến ngày thường cháu cần làm nghiên cứu, phòng thí nghiệm trong bệnh viện, cháu cũng có thể dùng. Cháu cần nghiên cứu gì thì chỉ cần nộp hồ sơ cho các bác, tất cả tài nguyên sẽ được cung cấp cho cháu. Tiểu Tô à, hy vọng sau khi cháu đến bệnh viện quân khu thì sẽ phát huy hết tài năng của mình. Các bác sẽ cung cấp nhiều thứ hơn bệnh viện Tây Nam, sẽ không ít hơn đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây