Lúc này trên mặt Cao Tú Lan đã cười tươi như hoa: “Được, bà là bà nội đứa bé mà. Bà thông gia, bà xem đứa trẻ này thật xinh đẹp, rất giống Thanh Miêu Nhi nhà chúng tôi khi còn bé.”
“Đúng vậy, cũng giống Trường An nhà chúng tôi, như một khuôn đúc ra vậy.” Mẹ Cố cũng nhìn bé con với đôi mắt phát sáng, hận không thể ôm vào lòng nhẹ nhàng thơm.
Tô Thanh Hòa thấy hai mẹ đã bị dời sự chú ý thì cũng thả lỏng, nhanh chóng bắt chuyện với cha chồng và anh họ.
“Cha à, mọi người đến mà cũng không nói một tiếng.”
Bí thư Cố nhìn chằm chằm đứa bé, sau đó thu tầm mắt lại: “À, cha mẹ đã biết đường, không làm phiền hai đứa nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây