Cố Trường An nhìn chậu tã trong tay mình, cảm thấy lòng như tắc lại. Không được đặt tên đã đành, con gái mình cũng đã thành con gái người ta rồi, người ta cũng không hỏi xem cha ruột là anh có đồng ý hay không.
Có bản lĩnh thì đi giặt tã cho con gái anh đi.
Quên đi, thứ quan trọng như tã, người khác đồng ý giặt anh cũng không vui ấy chứ.
Hiện giờ điều anh lo lắng nhất là sau khi mình về đơn vị thì ai sẽ giặt tã cho con.
Ba ngày sau, bí thư Cố dẫn theo nhóm người mẹ Cố và Cao Tú Lan đến trạm xe lửa Tây Nam. Lần này đã quen cửa quen nẻo, cũng chẳng cần lo không biết đường, bốn người trực tiếp xách đồ đi đến bệnh viện Tây Nam. Đi được nửa đường thì gặp được xe hậu cần quân khu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây