Tôn Hiểu Phương cũng không nói thêm gì nữa, cấp trên nói chưa đến lúc cần thiết thì không được làm chuyện khiến nhân vật mục tiêu cảm thấy không vui.
Buổi tối Tô Thanh Hòa đóng cửa nghỉ ngơi rất sớm, sau đó lấy vải vóc ra bắt đầu may quần áo.
Chỉ cần giải quyết được nhiệm vụ “Mặc” thì cô có thể học Trung y cấp cao hơn. Nghĩ đến là háo hức đến mức không ngủ được.
“Cục cưng, mẹ thương con nhiều, vì làm quần áo cho con mà mất ăn mất ngủ.” Tô Thanh Hòa cầm kim chỉ, xoa bụng mình nói.
Đứa bé không hề có phản ứng gì, chắc là đang ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây