Ai, may thay bản thân đã xây dựng được tam quan vững chắc. Nếu không nhất định nó sẽ lệch lạc đi mất.
“Mẹ cũng ăn đi, hai mẹ con mình cùng ăn nhé.” Cô đưa bát đũa cho Cao Tú Lan.
Cao Tú Lan khoát tay: “Ăn cái gì mà ăn, tối mẹ mà ăn no thì không sao ngủ được. Mẹ phải về đánh một giấc đây, con ăn xong để bát đũa lại đấy, mai hẵng dọn vào phòng bếp.”
Nói xong bèn trực tiếp ra khỏi cửa phòng.
Tô Thanh Hòa nhìn bóng lưng của bà, thở dài một hơi. Thương cảm thay tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây