“Không có gì bất tiện đâu ạ, thời gian gấp gáp. Hiện tại trong nước có quá ít dược phẩm.”
Tô Thanh Hòa không hề thấy bất tiện cái gì. Cơ thể của cô không có phản ứng xấu nào, hơn nữa còn chưa thấy bụng, còn có chương trình bảo vệ của hệ thống cung cấp nữa, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Ngoài ra cô cảm thấy mình đã bỏ tiền ra rồi, nếu không tranh thủ khoảng thời gian mất phí làm thêm nhiều việc hơn, cô thấy sẽ lãng phí số tiền này mất.
Đợi Tô Thanh Hòa đi rồi, chủ nhiệm Chu bèn vội đi tìm viện trưởng Hình giúp đỡ. Tiểu Tô vất vả quá, nhất định phải giúp con bé báo được tin, nếu có thể khiến chồng con bé quay về một chuyến, vậy thì còn gì bằng.
Sau khi Tô Thanh Hòa vào bên trong phòng thí nghiệm thì bắt đầu vùi đầu làm hết sức. Cô hy vọng trước khi chiến tranh bắt đầu có thể nghiên cứu ra thuốc trị thương tốt hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây