Tô Thanh Hòa bỗng nhiên nghe thấy tin này, giật mình một cái. Cô biết năm nay có chiến tranh, nhưng đột nhiên nghe được tin tức từ miệng Trường An, cô vẫn cảm thấy bất ngờ.
Chiến tranh sắp đến thật rồi.
Cô ôm chặt lấy Cố Trường An.
Cố Trường An hạnh phúc, nói: “Thanh Miêu Nhi à, em đừng lo, anh nhất định sẽ bình yên. Anh đã là một đàn ông có gia đình rồi, anh phải có trách nhiệm với em. Anh không thể để Thanh Miêu Nhi của anh làm góa phụ được. Em yên tâm, cho dù anh có què, tàn phế rồi, anh cũng phải giữ một hơi thở quay về.”
Tô Thanh Hòa lau nước mắt, nói: “Trường An, đồ em đưa cho anh, anh có đeo chưa? Anh hứa với em, phải đeo trên người đấy nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây