Cô đến bệnh viện, Cố Trường An cũng đi theo, sau đó ngoan ngoãn ngồi trên ghế trong hành lang bệnh viện để chờ cô, nhìn cô ra ra vào vào kiểm tra phòng, khám bệnh. Trong hành lang, hai người nhà trông coi bệnh nhân đi ngang qua, vừa đi vừa nói.
“Tháng này nhà cô đã nhận được than đá chưa, còn chưa mua gạo đúng không? Phải mau lên đi, sinh hoạt không thể thiếu mấy thứ này được, để chậm thì không còn đâu.”
“Chồng tôi ở nhà, không cần tôi quan tâm.”
“Vẫn là chồng nhà các cô tốt.”
Hai người đi ngang qua, Cố Trường An cũng đứng lên. Đúng rồi, anh cũng phải đi, phải sắp xếp tốt mọi chuyện cho Thanh Miêu Nhi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây