Tô Thanh Hòa: “… Không sao, em khỏe rồi.”
“Nhanh vậy à?” Anh đỏ mặt hỏi.
“Ừ…” Tô Thanh Hòa mấp máy môi, nhanh chóng bước đến ngồi xuống bàn ăn cơm.
“Đồng chí Trường An, mau ăn cơm đi, đợi lát nữa còn phải dọn dẹp nữa.”
Cố Trường An cũng ngồi xuống bên cạnh, đánh giá Tô Thanh Hòa, trong lòng vô cùng ấm áp. Vừa tỉnh dậy là có thể nhìn thấy Thanh Miêu Nhi, còn có thể cùng Thanh Miêu Nhi ăn bữa sáng. Cuộc sống như này quá hạnh phúc rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây