Tô Thanh Hòa cẩn thận xem xét vết thương trên chân Cố Trường An, cũng may là không bị thương vào chỗ hiểm, điều dưỡng một thời gian là sẽ bình phục.
Cố Trường An vẫn luôn nhìn chằm chằm Tô Thanh Hòa, niềm vui sướng trong lòng không sao diễn tả thành lời: “Thanh Miêu Nhi, em thật sự đến đây làm bác sĩ hả, làm việc ở trong bệnh viện này hả? Không đi nữa?”
Tô Thanh Hòa gật đầu: “Đúng vậy, không đi nữa.”
Cố Trường An hưng phấn duỗi tay ôm cô vào lòng, thật là tốt quá, anh sẽ không bao giờ tách khỏi Thanh Miêu Nhi.
Trong lòng Tô Thanh Hòa cũng rất vui vẻ, nhưng mà nhìn hoàn cảnh trong bệnh viện, cô lập tức tỉnh táo lại. Đẩy Cố Trường An ra, Tô Thanh Hòa nói: “Không được lộn xộn, bây giờ anh là người bệnh, phải nghe lời bác sĩ và y tá ở đây, anh làm như vậy chính là không biết trân trọng mạng sống mình.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây