Cô cảm thấy mình không nên làm một người lười biếng, mà nên làm một người chịu khó, khiến người khác cũng có thể có được lợi ích từ cô.
Giáo sư ở trường học cũng phát hiện ra tình trạng của Tô Thanh Hòa, cảm thấy đợt này cô có thể đã quá mệt rồi.
Dù sao thì chỉ riêng lần kiểm tra trước cũng đã rất phí sức lực, tuy rằng nghỉ ngơi một ngày, nhưng cũng không có lợi ích gì cả, bây giờ học kiến thức thực nghiệm cũng khá khó. Bản thân Tô Thanh Hòa lại là một người yêu thích việc học tập, khi nghỉ ngơi ở trong ký túc xá còn tự mình luyện tập. Cho nên mấy giáo sư quyết định cho Tô Thanh Hòa nghỉ vài ngày, để cô từ từ thả lỏng.
Tô Thanh Hòa vừa nghe sắp được nghỉ, đầu tiên là cảm thấy hưng phấn, thế nhưng rất nhanh đã nóng ruột, sao có thể nghỉ phép được chứ, thời gian học này của cô hoàn toàn không đủ, nếu như nghỉ, không phải lại phải kéo dài thời gian hay sao?
Cô vẫn đang đợi được ra ngoài thực tập mà không còn cần phải học, đọc sách và thi cử nữa, đợi cô trở thành một danh y, mỗi ngày sẽ chỉ chữa bệnh cho những người mang thương thế nghiêm trọng, mà mỗi ngày cũng không thể có nhiều người bị thương nghiêm trọng như vậy được, nên cô lại có thể hiện thực lý tưởng của mình, hơn nữa còn có thể hoàn thành giấc mơ của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây