Nghiêm Phương Phương nói: “Bệnh đau mắt đỏ thì phải chữa, người học y mà còn không biết chữa bệnh này sao, Thanh Hòa, lần sau cô chữa cho cô ta đi.”
Tô Thanh Hòa xua tay: “Gần đây tôi có chút chuyện, không có thời gian nghiên cứu bệnh đau mắt đỏ đâu, đúng rồi, tôi phải ra ngoài một chuyến, đến bữa tối sẽ về.”
Cô phải nhanh chóng thăng cấp, sau đó trở thành cao thủ võ lâm.
Mọi người nhìn bộ dáng không hề so đo một chút nào này của Tô Thanh Hòa, trong lòng đều cảm thán, tính cách của bạn học Tô Thanh Hòa thật quá tốt, nếu đổi lại là bọn họ bị châm chọc và khiêu khích, nhất định sẽ bật ngược lại thật dữ dội.
Tô Thanh Hòa vác túi xách đi thẳng ra khỏi cửa trường học, bây giờ vừa vặn là buổi chiều, dựa theo thời gian của tiệm cơm Quốc Doanh mà nói, thì vẫn chưa đến giờ cung cấp bữa tối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây