Nhưng cô nhanh chóng nghĩ đến một chuyện: “Trường An, tiền của anh đều cho em rồi, vậy anh lấy tiền ở đâu mua? Anh đừng vay tiền cha mẹ để mua đồ cho em nhé. Tiền anh cho em vẫn còn, nếu anh cần tiền thì cứ lấy từ em.”
“Anh lập công nên được tiền thưởng.” Cố Trường An kiêu ngạo nói. “Thanh Miêu Nhi, sau này tiền trợ cấp của anh đều cho em hết, anh không cần tiền đâu, anh còn có thể lập công, với lại anh cũng không xài hết được.” Dù sao bây giờ anh cũng không tham ăn, chỉ cần ăn ít lại là có thể nuôi Thanh Miêu Nhi. Bây giờ Thanh Miêu Nhi đang đi học, không có thu nhập, nên phải kiếm thật nhiều tiền.
Nghe Cố Trường An nói, Tô Thanh Hòa cảm thấy chua xót trong lòng.
Cô đã tìm được một người nguyện ý nuôi mình, tuy rằng bây giờ cô không cần ai nuôi mình, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất thỏa mãn.
Tô Thanh Hòa cảm động xích lại gần hôn lên mặt Cố Trường An một cái: “Trường An, em cũng sẽ cố gắng học hành. Sau này chúng ta gánh vác cùng nhau, để anh không phải mệt mỏi như vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây