Đây là lần đầu tiên mẹ mình tỏ ra mất kiên nhẫn như vậy, Tô Thanh Hòa là viên pha lê được mẹ nâng niu nên có chút tổn thương, nhưng hiện giờ mẹ cô đã có mục tiêu cuộc đời mới, dường như cũng mặc kệ cô nghĩ thế nào bèn đi thẳng vào nhà.
Cuối cùng thì Tô Thanh Hòa cũng chấp nhận hiện thực, vội vàng gọi mẹ cô: “Mẹ ơi, con còn chuyện muốn nói với mẹ.”
Cao Tú Lan quay đầu hỏi: “Chuyện gì thế?”
“Con nghĩ thế này, Nhị Nha với Tam Nha xấp xỉ tuổi đi học rồi, cứ để hai đứa nó đi học với lứa Đại Nha luôn đi, cho cả Nhị Bảo đi theo, giờ mẹ vào thị trấn rồi cũng không chăm được việc nhà nữa. Cứ sắp xếp cho đi học hết, mẹ cũng đỡ phải lo lắng rồi ảnh hưởng đến công việc.”
Cao Tú Lan nghe thấy ảnh hưởng đến công việc thì khoát tay: “Được rồi, cho đi học hết đi.” Bà ấy đã là cán bộ rồi, cũng không hơi đâu bận tâm việc nhà nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây