Nếu là trước kia, Cố Trường An sẽ lười hoạt động. Ăn xong rồi ngủ là thói quen thường ngày của anh, không bao giờ có thể sửa được. Nhưng mà sau khi đi bộ đội anh đã quen luyện tập mỗi ngày. Cho nên lúc Bí thư Cố kêu anh đi ra ngoài, anh lập tức ngoan ngoãn đứng dậy đi theo.
Cố Trường Chính và Cố Trường Bình đều kinh ngạc nhìn em trai mình.
Em ba đã thật sự thay đổi.
Ở bên ngoài, bí thư Cố vẫn luôn không hé răng, ông đang đánh giá con trai mình. Ông thấy con trai đã thật sự tiến bộ, không giống như trước kia nữa. Lần đầu tiên ông cảm nhận được niềm vui khi con trai đã lớn khôn. Không còn cách nào, hai đứa con trai đầu chưa bao giờ làm ông nhọc lòng, chỉ có đứa con này làm ông bạc đầu đi không ít.
Cố Trường An bị ông nhìn có hơi sợ hãi: “Đồng chí Cố, cha nhìn gì vậy ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây