“Nghe bảo năm ngoái ở đây có nạn đói, năm nay sản lượng lương thực bên này thế nào? Còn có người phải chịu đói không?”
“Ôi, sao lại chịu đói được, xã tôi không có ai chịu đói đâu!”
Lời này khiến phó tỉnh trưởng Hứa lúng túng, phó tỉnh trưởng Hứa hỏi: “... Đồng chí, năm nay sản lượng lương thực thế nào?”
“Ông đang hỏi lúa sinh trưởng thế nào đúng không? Rất được mùa, một mẫu ruộng sáu bảy trăm cân, sinh trưởng rất tốt, tôi làm ruộng nhiều năm như vậy, chúng tôi chưa từng trồng được lương thực tốt như vậy. Thế nào, mọi người cũng tới xem náo nhiệt hả? Bây giờ không thấy được đâu, lương thực được cất vào kho lúa hết rồi. Tới sớm chút còn có thể nhìn thấy mọi người bận rộn, hạt kê chất thành núi. Đã bao lâu rồi không được nhìn thấy. Haiz, nói ra ít nhiều cũng nhờ nhà họ Tô.”
Tô Đại Bảo vừa định nói chuyện đã bị Đại Nha che miệng kéo sang bên cạnh đào rau dại. Đừng thấy Tô Đại Bảo là con trai vóc dáng lớn, nhưng bình thường Đại Nha làm việc nhiều nên luyện được sức lực, kéo phát nào chắc phát đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây