“Nên chia sớm một chút, đã nghèo rớt mồng tơi rồi, chẳng lẽ muốn cạp đất mà ăn giống năm ngoái à.”
Tô Thanh Hòa nghe tình hình như vậy thì cảm thấy yên tâm. Cuối cùng năm nay cũng không như năm ngoái. Lần này xem ra đội trưởng cũng hiểu được, không thu lương thực loạn lên như năm ngoái.
Mọi người đều có tinh thần ăn cơm, Điền Tiểu Mai lại ăn với dáng vẻ uể oải không còn sức.
Cao Tú Lan thấy vậy, lập tức trợn trắng mắt nhìn cô ta: “Sao, cô út mới trở về, được ăn ngon uống tốt, cô làm như vậy cho ai xem chứ?”
Điền Tiểu Mai lập tức ngồi thẳng: “Mẹ à, con cảm thấy đầu óc choáng váng.” Thật ra cô ta không có hứng ăn uống chút nào, nhưng không thể nói ra lời này, nói không muốn ăn thịt thì sẽ bị người ta chỉ vào mặt mắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây