“Con gái à, con nói xem, cha con chỉ điểm cho con thật sao? Lúc trước cha con đâu biết chữ. Ông ấy chỉ biết hơn mẹ ba con số, bốn năm sáu. Lỡ như ông ấy nhầm lẫn thì làm sao bây giờ?”
“…Mẹ ơi, bây giờ nông thôn chúng ta đều mở lớp xóa mù chữ rồi, trong huyện thành còn có lớp học bổ túc buổi tối. Cha con ở dưới tốt xấu gì cũng là cán bộ, còn có thể không xóa mù chữ sao?”
“Con nói cũng đúng. Cán bộ sao có thể không biết chữ được chứ. Chắc chắn cha con đã được xóa nạn mũ chữ rồi.” Cao Tú Lan nghĩ trong lòng, bà ấy cũng phải xóa nạn mù chữ thôi.
Nếu có xuống dưới, bị Đại Căn coi thường thì phải làm sao. Cái đồ không có lương tâm đó, lúc đi thì vẫn còn trẻ, bản thân bà ấy đã lớn tuổi như vậy rồi, còn không biết chữ nữa, còn không phải bị xem thường sao.
Bị Tô Thanh Hòa nói một hồi, Cao Tú Lan vô cùng tin tưởng phương pháp đó có tác dụng, nhất định phải ra mặt để Quách Trường Thắng dùng cách này. Vì thế sau khi tính toán một hồi, bà ấy dẫn con gái đi tìm gặp Quách Trường Thắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây