Cố Trường An càng trừng to mắt. Tại sao ai cũng cho là anh thích chiến tranh chứ! Rõ ràng là anh yêu hòa bình!
Muốn về nhà quá, thật là nhớ Thanh Miêu Nhi, cũng chỉ có Thanh Miêu Nhi hiểu anh nhất...
“Đúng rồi Cố Trường An, hôm qua cậu có bưu phẩm gửi tới, còn có một phong thư. Cậu đợi tí nữa tới phòng làm việc của tôi lấy đi.” Đại đội trưởng Cát cười nói.
Vừa làm nhiệm vụ trở về có thể nhận được đồ người nhà gửi tới, đối với chiến sĩ mà nói cũng là một loại cổ vũ. Vì bảo vệ người nhà, càng thêm anh dũng!
Cố Trường An nghe thấy tin tức này, trái tim thoáng cái đập loạn. Ai gửi? Không thể nào là người trong nhà được, cha đã nói nếu ai gửi đồ nuôi anh thì phải cắt đứt quan hệ với ông... Thật là một ông già nhẫn tâm mà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây