Cao Phúc Sinh nghe thấy vậy thì vô cùng xúc động, ngay cả bọn nhỏ đều biết em ba nhớ nhung người anh trai là ông ta nữa là.
“Nếu rảnh rỗi thì em thường xuyên về nhà đi, anh mang về cho mẹ rất nhiều đồ tốt, đều giữ lại cho em nữa đó.” Cao Phúc Sinh chủ động nói rõ ngọn ngành.
Cao Tú Lan vội đáp: “Cũng không phải là vì có thứ tốt nên em mới về nhà thăm mọi người đâu.”
Tô Thanh Hòa cười gượng trong lòng, may mà trước mặt bác cả mẹ cô nói chuyện vẫn còn biết lẽ phải: “Cháu mời bác vào nhà xơi nước.”
Cao Phúc Sinh nhìn thấy Tô Thanh Hòa, cũng cười với cô, đáp: “Được rồi, vừa hay có chuyện muốn nói với hai mẹ con.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây